Hôm nay em nhìn kỹ cô bé của mình thì thấy nó không đẹp lắm :( Dù đã xem rất nhiều hình ảnh cô bé đủ shape đủ size nhưng em vẫn thấy của em xấu nhất. Và em không muốn tự sướng hay làm với người yêu mình nữa :"(
Chào em,
Hồi chị còn làm bên ngành hình ảnh, có một thời gian chị toàn thấy những quảng cáo trên Facebook về “làm hồng”, “se khít”. Có lần chị còn (không may) đọc về “mũi may dành cho chồng” (husband stitch). Phải mất một thời gian khá lâu chừng vài tháng chỉnh chế độ lại, chị mới không thấy những quảng cáo đó nữa. Ở nhà thì đôi khi mấy bà dì hàng xóm ngồi lại tám chuyện với nhau cũng có nhắc tới mấy chuyện đi làm “trẻ hoá” để giữ chồng.
Nói chung là có một nỗi lo âm ỉ bên dưới tất cả những quảng cáo với câu chuyện phiếm nọ, rằng lỡ mà không đẹp thì coi như thôi rồi hạnh phúc trên giường.
Nhưng mà khi chị hỏi vậy một cobe “đẹp” là như thế nào, thì không ai thực sự trả lời được. Mọi người chỉ lập lại điều ngành công nghiệp thẩm mỹ nhắc đi nhắc lại về hồng, về khít thôi. Mà theo chị nhớ thì chừng 10 năm trước chuyện làm đẹp bên dưới rất hiếm khi xuất hiện chứ không nhan nhản như bây giờ đâu.
Em đã bao giờ nhìn thấy một cái “đẹp” ở ngoài đời chưa? Nếu câu trả lời của em là em thấy trong pỏn, thì nó cũng giống như chuyện em tự so mình với Song Hye Kyo xong em nói mình xấu á. Nó hoàn toàn không thực tế chút nào luôn.
Pỏn không nên đem ra làm thước đo cho bất cứ cái gì cả em à. Đó là bao gồm cả video, truyện tranh, truyện chữ, kể cả fanfiction luôn.
Những thứ xuất hiện trong pỏn đã được chọn lựa một cách cẩn thận để đưa lên rồi. Những diễn viên đóng pỏn đã được chọn theo chuẩn cái đẹp của nam giới và Tây; mà họ vẫn phải tuân thủ theo một chế độ luyện tập và chăm sóc bản thân rất kinh khủng (chị không tiện kể tại sợ FB đăng xuất chị). Còn truyện và fanfiction là về những người hoàn toàn không có thật. Làm sao em cạnh tranh được với hai thể loại đó, đúng không?
Nguyên nhân chỗ đó không hồng thì chị nghĩ link sau đây đã giải thích khá rõ rồi:
Điều thứ hai chị muốn nói là con người có người này người kia. Cũng giống như có người thích người cao, có người thích 1m52. Có người thích da trắng, có người(chị) thích da ngăm. Có người thích người tóc dài, có người bị thu hút bởi tóc ngắn hơn. Thì với chỗ đó cũng vậy thôi, mỗi người sẽ có một xu hướng thích khác nhau. Và một khi họ đã yêu em thì thật ra cao thấp ốm mập cũng chẳng còn quan trọng nữa. Em thử hỏi người yêu mình xem bạn ấy có nghĩ là em xấu không? hoặc là bạn ấy có bất cứ ý kiến nào khác ngoài “thích” không? Chị không nghĩ là có đâu. Như với chị thì chị muốn người chị yêu chứ chị không mặn mà với Song Hye Kyo.
Đã lên tới cái giường rồi thì chuyện em nhìn ra sao chẳng còn quan trọng nữa đâu, chị nói từ kinh nghiệm tình trường hơn 10 năm đấy. Thứ quan trọng duy nhất là em và bạn kia có a good time không thôi. Còn mấy thể loại mà đòi hồng đòi mịn đòi này kia thì ke me no em ơi. Tụi nó không xứng đáng được em nghĩ tới luôn ấy.
Chị hiểu áp lực phải lớn lên trong một thời đại mà chỉ cần mở điện thoại là mấy đứa thấy được chục ngàn chục ngàn con người “hoàn hảo”. Đi ra đường là thấy các brand chào mời mua đồ, không mua thì sẽ không bao giờ “đủ”. Khổ nhất là sống ở một đất nước nhỏ nằm gần xích đạo của Châu Á mà bị đô hộ bởi tiêu chuẩn đẹp ở trời Tây hoặc các nước Đông Á phía trên. Thật sự là thời chị lớn lên không có nhiều những tác động bên ngoài xâu xé sự tự tin ở bản thân như thời mấy đứa bây giờ. Chị nhìn thấy được sự căng thẳng này ở những đứa em mình, những bạn nhân viên nhỏ làm chung. Chị nhìn thấy được ở người mình yêu, khi chị không thể hiểu được tại sao bạn lại không thích cơ thể mình trong khi chị lại yêu nó hết mực. Nên khi đọc thư này chị thật sự thấy rất thương.
Chị nói điều sau dành cho em, mấy đứa đang đọc thư, cho người chị yêu và cho cả bản thân chị khi còn nhỏ:
Dù em có là quả đào ngon nhất, mọng nước nhất trần đời, thì vẫn sẽ có những người không thích ăn đào. Còn với một số người khác, em sẽ là thứ ngon nhất họ từng ăn. Quan trọng là mình nên dành thời gian, tâm sức cho ai.
Nỗi lo lắng của em không thể tự dưng tan biến mà nó sẽ là một hành trình dài. Chị hi vọng thư này sẽ giúp được em có bước đi đầu tiên trên con đường thương yêu cơ thể mình.
Thương.
*P.S: Dưới đây chị sẽ bao gồm vài link cho mấy đứa xem là chỗ đó nó đa dạng tới mức nào cùng kiến thức về nó. Mấy đứa ráng đọc sanh ngữ xíu. Lưu ý là mấy link này đừng mở khi có mặt người lớn nha.
Comments