top of page

Chị Ong Nô: Lo âu khi mình "Không Thẳng".

Updated: Jan 9, 2024



Em chào chị ạ,


Em diễn đạt không được tốt lắm, nếu có sai xót mong chị bỏ qua ạ! Em năm nay 18 tuổi, dạo gần đây khoảng 1 tháng em mới thực sự chấp nhận mình là bi. Trước đó, em khá bối rối về việc mình thích nam, nữ hay cả hai; em nhiều khi không muốn nghĩ rằng mình là bi, em có lẽ nhầm thôi. Khoảng thời gian đấy em mệt mỏi lắm chị ạ, em không nói với ai về vấn đề em gặp phải, em thấy khổ sở vì suy nghĩ quá nhiều.


Mới hôm qua, em có thấy một anh cũng nổi tiếng chia sẻ việc bố anh treo cổ tự tử sau khi anh bảo mình không thích con gái. Có lẽ không phải chỉ vì anh là gay nên bố anh tự tử mà còn có nhiều nguyên nhân đằng sau. Nhưng đọc bài đó xong em thấy sợ lắm, cảm giác đấy nó chân thật, em nghĩ mai sau mình sẽ thế nào, cuộc sống em sẽ khổ sở ra sao. Em bị hấp dẫn tình cảm với nam nhưng không hấp dẫn tình dục, với nữ em bị thu hút bởi cả hai. Em biết mẹ em sẽ không chấp nhận nên em không có ý định nói ra.


Trên lớp, có một bạn đột nhiên hỏi em, em thuộc xu hướng nào, bạn nghĩ em là trans. Em không nghĩ có người sẽ hỏi em câu đó vì em không nói và nhắc gì về việc em là bi hay chia sẻ với ai. Em có nói với bạn em là bi, và bạn cũng là bi. Em nói ra nhưng cảm giác không tin tưởng được bạn, em không biết diễn tả ra sao nhưng em cảm giác bạn chỉ hùa theo em về việc bạn bi. Bạn luôn nói với em chị kia xinh ghê, bảo em nói với một chị là nó thích chị lắm. Em thấy bất an khi nói với đứa đó.


Nhiều lần em cũng định nói với bạn thân em về việc em là bi nhưng em thấy sợ. Khi nói ra những mối quan hệ, hành động trước đây có phải sẽ thay đổi, bạn sẽ nhìn em với cái nhìn ra sao. Bạn thân em là nữ, ngày trước bạn cũng bảo thấy đồng tính hơi ghê, nhưng vì bạn chia sẻ cho em nhiều thứ, như khi có người yêu hay niềm vui. Em tôn trọng bạn và thấy em cũng nên cho bạn biết, nhưng nỗi sợ làm em không thể nói được.


Em còn nhiều điều vướng mắc lắm ạ, nhưng giờ em chưa diễn đạt được, em thấy vui và thoải mái hơn khi chia sẻ với chị! Cảm ơn chị nhiều ạ! Nhìn thấy page của chị em mừng lắm luôn, mong có thể viết thư tiếp cho chị một ngày không xa! Buổi tối vui vẻ nha chị iu. Chị có thể trả lời em lúc nào chị có thời gian rảnh cũng được ạ!

 

Chào em,


Đọc thư em chị nhận thấy một sự bất an xuyên suốt, chị thấy thương lắm. Với chị cũng nhớ lại hồi mình cũng có những bất an tương tự.


Trong thư, chị thấy được bất an của em có hai yếu tố: Một là sự an toàn nói chung của bản thân em hiện tại, hai là sự chấp nhận từ những người quan trọng với em.


Chị nói về cảm giác bất an nói chung trước nhé. Thật ra chị không nghĩ người bạn trên lớp của em là chi tiết em nên bỏ nhiều tâm sức suy nghĩ đâu. Chuyện bạn có thuộc về cộng đồng mình hay không, hay chỉ hùa, suy cho cùng không liên quan gì đến em cả. Đó là con đường riêng của bạn rồi. Chị có một số câu hỏi có thể giúp em suy nghĩ về bức tranh lớn của nỗi sợ này:


  • Sự không tin tưởng này đến từ đâu?

  • Có một sự kiện cụ thể nào khiến em không tin tưởng vào bạn không?

  • Điều làm em khó chịu khi nghĩ đến người bạn này thật sự là gì?

Khi mình khó chịu điều gì đó ở người khác, khả năng cao là mình đang khó chịu điều đó ở chính mình đó em à.


Chị nghĩ cốt lõi vấn đề vẫn nằm ở việc em sợ bị từ chối bởi những người mình yêu thương nhất. Nỗi sợ này là hoàn toàn chính đáng vì không gì xấu xí hơn cảm giác bị từ chối, phản bội bởi những người thương của mình cả.


Bede là bể khổ. Chị hiểu và rất rất cảm thông với những nỗi sợ của em lúc này. Kể cả chị, một người chấp nhận bản thân và xu hướng tính dục của mình khá dễ dàng cũng phải vật lộn với ý nghĩ rằng cả phần đời còn lại của mình sẽ rất khác với mọi người. Đã có thời gian chị suy nghĩ rằng mọi người ai cũng có một cuốn hướng dẫn sử dụng cuộc đời, còn chị thì không. Cả tuổi trẻ chênh vênh chuyện mình thích con gái.


Chuyện chị bede cũng là một cú đả kích rất lớn với mẹ chị (hôm nào chị sẽ kể rõ cho mấy đứa nghe quá trình come out của mình). Kể từ lúc ấy, quan hệ giữa hai mẹ con trở nên rất căng thẳng và cả hai đã phải khổ sở trong một khoảng thời gian khá lâu. Chị rất muốn nói là sau 10 năm thì mẹ chị đã vượt qua định kiến và đã chấp nhận chị một cách vui vẻ. Nhưng cuộc đời không phải là một bộ phim tuổi mới lớn. Mẹ chị vẫn chưa thể đối mặt được với thực tế này.


Việc này có làm chị buồn không? Có chứ.


Nhưng mẹ cũng đã chấp nhận chị hết mức có thể rồi. Chị có cơ hội được sống chung với người thương, dẫn người thương về nhà chơi, mặc đồ theo phong cách của mình, chị không bị bắt đi bác sĩ hoặc “cô”/“thầy”. Cơ bản đây là scenario tốt nhất có thể xảy ra rồi. Chị không thể nào bắt mẹ chị, một người phụ nữ đến từ thế giới thứ ba, lớn lên trong lúc đất nước phải vực dậy sau chiến tranh, chấp nhận mình theo tiêu chuẩn của một bà mẹ tây được. Điều đó cũng khả thi như việc mẹ muốn chị thôi bede nữa vậy.


Vậy có lối thoát nào cho kiếp bede? Ồ có chứ!


Bí quyết cân bằng cuộc sống ở đây là chị vẫn sống cuộc đời của chị thôi. Điều này không dễ, chị nói thật, nhưng nó là cách duy nhất nếu các em muốn sống hạnh phúc. Cuộc đời chỉ diễn ra duy nhất một lần thôi mấy đứa, không có lần thứ hai đâu. Mấy đứa bắt đầu sống thật với bản thân sớm chừng nào thì phần đời còn lại sẽ dễ để chịu hơn chừng ấy.


Cách để come out cụ thể thì còn tuỳ vào mỗi người, nhưng tốt nhất là chỉ come out khi mình đã có chút tự do tài chính. Một yếu tố cũng khá quan trọng với việc come out là mấy đứa nên có một thành tựu nhất định nào đó, như là đã tốt nghiệp, đi làm, đã học lên cao hơn, đã có thể tự chăm sóc bản thân mình. Nói chung là có thứ gì đó khác ở bản thân ngoài chuyện bede. Cơ bản, điều phụ huynh muốn vẫn là mình sống tốt. Mà thường thì bede trên báo đài được đưa tin theo chiều hướng thấy ghê. Nếu mình có thể cho mọi người thấy rằng bản thân có thể sống một cách đàng hoàng và tốt đẹp, thì mọi người cũng sẽ nhìn chuyện bede theo hướng ít tiêu cực hơn.

Cuối cùng là chị muốn nói về em và bạn thân em. Năm nay 18 rồi, vậy tức là em sắp bước vào một chương mới của cuộc đời, sắp tới sẽ có nhiều thay đổi lắm. Chị nghĩ việc em thổ lộ tâm sự lúc này là hợp lý nhất, không phải vì bạn ấy mà là vì bản thân em. Từ bây giờ, em sẽ bắt đầu phải đối diện với con người thật của mình nhiều hơn ở mọi phương diện (công việc, tình cảm, mơ ước,…). Vậy việc bắt đầu thành thật ở xu hướng tính dục là điểm khởi đầu rất tốt. Và nếu bạn đã là bạn thân em thì chị nghĩ em nợ tình bạn này một sự chân thật.


Bede là khổ, nhưng không quá khổ đâu. Hãy sống chân thật, tốt với mọi người, mọi chuyện sẽ ổn thôi.


Thương em.


Chị Ong.


Comments


  • Facebook
  • Instagram
bottom of page