Chị Ong Nô: Đầu 20 và Cuối 20 yêu nhau.
- Nhiên Võ
- Oct 1, 2022
- 5 min read

Hi chị, em năm nay cũng được 22 mà còn bày đặt có tình đầu. Em gặp người ta qua mxh (k phải tinder nha), và bị thu hút bởi sự thông minh, dui dẻ, yêu đời của một người con géi hơn mình 6 tuổi (4/2022). Bọn em gặp nhau được 2 lần. Lần đầu chị bay từ ĐN vào SG, lần 2 cả hai cùng bay ra ĐL (7/2022).
Tình cảm tưởng đâu mặn nồng hơn sau chuyến đi chơi bùng cháy đó, nhưng vì công việc của chị làm ngày làm đêm, vì khoảng cách địa lý, và có thể vì em còn trẻ con chưa hiểu vấn đề... chị ấy thường hay biến mất, và rồi em chủ động bảo đừng liên lạc nữa. “Hẹn gặp lại chị”.
Em cứ ngỡ quyết định vậy rồi mình sẽ tập trung vào bản thân để ngày gặp lại chị mình sẽ đủ chính chắn hơn, nhưng không, em cứ đắm chìm trong từng cơn nhớ người ta mà quằn quại. Và rồi em nhận ra trong mối quan hệ này, em quá trẻ con, em nghĩ mình nợ người ta một lời giải thích và xin lỗi. Mà em thì lại chần chừ.
Liệu em đã sẵn sàng để nói chuyện với người ta chưa?
Nếu em không nói gì và tiếp tục đợi, liệu có trễ không?
Hơn nữa khi hỏi chị í về commited relationship, chị bảo chị chưa sẵn sàng, chị sợ không dành đủ thời gian cho em. Em và chị có deal với nhau một cái deadline để trả lời nhau câu hỏi đó, (12/2022), nhưng khi bảo ngừng liên lạc em lại không nói gì về cái deadline ấy.
Hỡi chị ngoài cuộc thông thái, chiếc đầu mụ mị này cần những lời tâm sự nhận xét nhẹ nhàng (mắng chửi em cũm đượt 🥲) từ chị, để em khôn ngoan hơn huhu.
Bé cảm ơn chị đã đọc hết tâm tư này, bé sẽ vui mừng khôn xiết khi nhận được mail hồi âm của chị. Chúc chị một ngày tươi sáng xinh đẹp, ra đường nhớ mang áo mưa vì bão to lắm đó chị.
P/s: ĐN sắp bão bay nóc nhà nên em cũng hơi lo, muốn hỏi thăm nhưng vẫn lại chần chừ :(
Chào bé Bơ,
22 có tình đầu là vừa quá chừng luôn em :)) Trong thư chị thấy em tự nói mình trẻ con tới 2 lần, không biết này là tự em suy nghĩ hay do người ta đã nhận xét em như vậy ha? Cá nhân chị thấy em đang ứng xử khá đúng lứa tuổi luôn ấy chứ. Để chị rút gọn sự kiện lại cho em nhé:
Em yêu xa + tình đầu + đang trong thời gian honeymoon = tình cảm dào dạt → bỗng dưng người ta hay biến mất → em chưng hửng → em không muốn mình và tình cảm của mình bị xem nhẹ → chia tay, nhưng vẫn còn nhớ nhung.
Logic mà em. Tuổi nào cũng sẽ thấy hụt hẫng nếu ở trong trường hợp này.
Điều không logic ở đây là em vẫn còn muốn quay lại với người ta, trong khi người ta đã nói thẳng là “chưa sẳn sàng, sợ không dành đủ thời gian cho em” kìa. Bạn đã nói vậy thì mình nên tin là như vậy.
Đứng trên phương diện một người gần tuổi với bạn hơn, để chị thử nói về ngữ cảnh này cho em nghe nhé. Em 22, bạn lớn hơn 6, tức là 28. Age gap này trong những năm tuổi 20 là một khoảng cách không hề nhỏ đâu em.. Chị không khẳng định bạn đang suy nghĩ gì, nhưng chị hi vọng sẽ giúp em hiểu được vì sao đến với nhau là việc rất khó.
Khi gần 30, bỗng dưng nhìn xung quanh mình thấy bạn mình bắt đầu có gia đình, có nhà, có xe, có (vẻ) công ăn việc làm ổn định. Nếu ở tuổi này mà không có hỗ trợ từ gia đình, sự nghiệp vẫn còn bấp bênh thì sẽ cảm thấy bất an lắm. Đây có thể là lý do tại sao bạn ấy lại chú trọng vào công việc như vậy.
Gần 30, em bắt đầu nghĩ tới tiền để dành, đầu tư, bảo hiểm, có khi nợ ngân hàng. Nhìn quanh nhà mình, em bỗng dưng thấy muốn mua này, sửa kia cho nhà. Đây cũng là tuổi mà em nhận ra phụ huynh đã lớn tuổi rồi. Họ không còn là “ba” là “mẹ” bất khả chiến bại nữa. Họ đã đi qua phân nửa cuộc đời rồi, và em bắt đầu suy nghĩ tới ngày họ không còn ở đây nữa nhiều hơn. Em phải bắt đầu tham gia vào công việc của gia đình, thay họ dần dần. Nếu sức khoẻ phụ huynh không tốt, xác định 30 là tuổi đang chuyển qua làm chủ gia đình rồi đó. Đang vui, bỗng dưng phải làm “người lớn“, thời gian để dành cho tình yêu cũng giảm lại kha khá.
Tất cả những điều trên, cùng với sự không chắc chắn của yêu xa, tạo ra môi trường không thích hợp nuôi dưỡng tình yêu.
Có thể là bạn ở trong hoàn cảnh này, có thể là không, nhưng chị nghĩ không ít thì nhiều cũng có. Nhưng với tuổi 22, theo chị nhớ, thì những việc trên còn xa vời lắm. Đơn giản là vì đầu 20 và cuối 20 là hai giai đoạn hoàn toàn khác nhau. Đầu 20 là tuổi của trải nghiệm, của thử những điều mới, để phạm những sai lầm cơ bản, để lần mò biết được mình là ai.
Nếu có lỗi gì ở đây, thì nó là bạn đã không dứt khoát chủ động nói lời chia tay trước mà lại chọn cách im lặng. Chị nghĩ là vì cảm giác có một ai đó thích mình là một điều hiếm hoi làm bạn feel good. Nhưng điều này là thật sự không công bằng cho em. Em xứng đáng được chăm sóc và quan tâm ở mức em cần.
Liệu em đã sẵn sàng để nói chuyện với người ta chưa?
Nếu em không nói gì và tiếp tục đợi, liệu có trễ không?
Hai câu hỏi này của em không có câu trả lời đúng hay sai. Nó chỉ có những câu trả lời dẫn đến những kết quả khác nhau thôi. Với chị thì đây cũng nằm trong những trải nghiệm đầu 20 của em, nên chị sẽ không nói em phải làm gì đâu. Em cứ làm thôi :)
Câu trả lời của chị có vẻ hơi huề vốn, nhưng mà hi vọng giúp em có thêm góc nhìn để suy nghĩ. Chúc em một cuối tuần nhẹ nhàng nhé.
Chị ong.
Comments